Nhớ Đà Lạt của tôi
Ngày tạo: 20/09/2019 - By Admin
Giữa hạ, tôi có dịp trở lại Đà Lạt. Đà Lạt bây giờ thay đổi nhiều. Trung tâm phố thị dường như chật chội hơn. Nhiều nhà hộp, nhà vuông bên cạnh những đường ngõ bê tông ám mùi khói nhạt của xe cộ nườm nượp mùa cao điểm du lịch, hàng quán, buôn bán ồn ào bủa vây. Đà Lạt giờ có nhiều những khu vườn kính phủ trắng đầy đồi trọc, chỉ còn những hàng thông lác đác mãi vùng ngoại ô; những hàng quán màu mè, cố giả nét xưa cho bọn trẻ thời thượng chen nhau check-in…
May sao, Đà Lạt vẫn còn vùng ngoại ô Cầu Đất nằm thoải, yên ắng thở nhịp thở an bình, mướt mát, xanh trong. Nơi đây vẫn còn đám thông già, vẫn còn những vạt chè non, còn vườn hồng đương chờ thu lá xanh mướt chen chúc cùng quả. Vẫn còn những lối nhỏ về thưa vắng, khi chiều, ướt mi mắt trong sương...
Đà Lạt, vẫn còn nơi để khi ta thèm chút hơi lạnh, thì có nơi tìm về, nương náu, nằm co...
Đây mới là Đà Lạt của tôi, Đà Lạt của ký ức, Đà Lạt của thơ ca, của mộng mơ, Đà Lạt của những sáng ngày ta nằm thượt dài, ngắm sương bay lướt ngang qua cửa.
Các bài viết khác